Các hạt nano tương thích và phân hủy sinh học được sản xuất từ poly (axit lactic-co-glycolic), chứa một lượng insulin. Mỗi hạt nano có lớp phủ điện tích dương được làm bằng chitosan, trong khi các lớp phủ điện tích âm được làm bằng alginate. Khi hạt nano được trộn lẫn với nhau, các lớp phủ trái dấu khiến cho các hạt hút nhau bởi lực tĩnh điện, từ đó tạo thành mạng nano.
Khi những hạt nano được tiêm vào lớp dưới da, chúng liên kết với nhau và tạo thành một mạng nano. Do cấu trúc xốp, nhiều lỗ rỗng của mạng nano, lượng insulin giải phóng ra sẽ dễ dàng thấm qua mạng nano để hòa tan vào trong cơ thể.
Trong quá trình tiêm bổ sung insulin, chuyên gia sẽ sử dụng một thiết bị cầm tay có chức năng truyền đi những sóng siêu âm hội tụ đến mạng nano. Các chuyên gia tin rằng hoạt động này sẽ kích thích những bong bóng khí nhỏ trong mô cơ thể, phá vỡ cấu trúc mạng, do đó làm suy giảm lực tương tác tĩnh điện thông thường ngăn khu vực mô chứa insulin không bị phân tán. Trong tất cả các trường hợp, insulin hoàn toàn có khả năng hòa tan vào máu, và được kích thích bởi lực của sóng siêu âm.
Sau khi ngắt thiết bị truyền sóng siêu âm, mạng nano hồi phục lại cấu trúc, lúc này, lượng insulin tiếp tục phát tán và khu vực mô chứa insulin khác được hình thành. Trong các thử nghiệm trên chuột bị tiểu đường, chỉ cần một liều tiêm các hạt nano cũng có thể giúp điều chỉnh nồng độ đường trong máu đến tận 10 ngày. Khi một mạng nano bị phá vỡ, một loạt các hạt nano sẽ tiếp tục được tiêm vào cơ thể để thay thế, cơ thể sẽ hấp thụ mạng nano cũ trong vòng một vài tuần.
Các nhà khoa học hiện đang nghiên cứu áp dụng công nghệ này đối với con người. TS. Zhen Gu là người đứng đầu nghiên cứu.
Nghiên cứu gần đây đã được mô tả trong một bài báo đăng tải trên tạp chí Advanced Healthcare Materials. |