Trong cuộc sống, chúng ta luôn phải chạy theo kịp thời gian, làm việc như một con thiêu thân, “bán mạng cho công việc” nhưng lại ít khi màng đến chính bản thân mình thậm chí những bữa ăn chỉ là tạm bợ cho qua ngày. Nhưng chúng ta không chỉ là những máy móc vô cảm, mà chúng ta có tâm hồn phong phú, được tạo nên từ vô vàn mảng màu cảm xúc: buồn vui, thất vọng hi vọng, chán nản hạnh phúc, khinh ghét yêu thương... Tâm hồn của con người giống như mảnh đất, cần những nguồn nước tươi mát để cung cấp, để đất trở nên màu mỡ và để những mầm xanh phát triển mạnh mẽ. Sống chậm là cách để ta dành thời gian để suy ngẫm về cuộc sống và mọi người xung quanh, để lấy lại sự cân bằng trong cuộc sống. Nó là một chút lặng lẽ, riêng tư để ta suy tư về quá khứ, tương lai và những thứ đã mất. Sống chậm không phải là lãng phí thời gian, mà là cách trân trọng thời gian, quý trọng những kí ức, những kỷ niệm và những thứ đã qua, từ những món đồ chơi ấu thơ cho đến những trải nghiệm lớn hơn sau này. Sống chậm cũng mang lại khoảng lặng để rút ra bài học từ thất bại và để thêm niềm hi vọng cho tương lai. Sự trải nghiệm này làm cho tâm hồn của chúng ta trở nên sâu sắc, trưởng thành và thêm chín chắn. Tuy nhiên, sống chậm không có nghĩa là chậm trễ, mất kết nối với thế giới hiện đại, hoặc là lạc hậu. Nó đơn giản là cách chúng ta sống một cách tỉ mỉ hơn, tránh xa những xáo động, sự náo nhiệt và mối quan tâm không cần thiết. Thanh niên ngày nay thường sợ thất bại và không biết cách đối mặt với nó.
Nhịp sống hối hả đang làm cho những giá trị xã hội truyền thống mất dần. Hình ảnh những người hàng xóm không quan trọng lẫn nhau, người qua đường không thèm liếc mắt trở nên quen thuộc. Cuộc sống nhanh và thiếu tính thong thả khiến cho nhiều người trở nên xa cách, không quan tâm đến sự tồn tại của những người xung quanh. Cuộc sống hòa nhã đòi hỏi chúng ta phải chậm lại một chút, để quan tâm đến những người xung quanh. Hằng ngày, chúng ta vẫn đang sống trong cuộc đua đời, chạy đua với thời gian, và tất cả điều này khiến cho chúng ta quên mất xung quanh mình còn ai, và còn những người cần được quan tâm và yêu thương. Khi sống chậm lại, suy nghĩ chúng ta sẽ thay đổi. Sự ý thức về những người cần chúng ta quan tâm và chia sẻ sẽ tăng lên. Thay vì vội vàng chạy qua những người cần sự giúp đỡ, chúng ta có thể dừng lại và chia sẻ một phần bản thân, dù chỉ một nụ cười, một lời động viên, hoặc một cái gì đó. Thời gian ít ỏi nhưng chúng ta có thể tạo nên những thay đổi tích cực.
Yêu thương nhiều hơn đồng nghĩa với việc chúng ta sẽ dành thời gian để chia sẻ tình yêu và quan tâm với mọi người xung quanh. Thậm chí những hành động nhỏ nhặt như mỉm cười, lắng nghe, và giúp đỡ có thể tạo ra sự ấm áp và yêu thương trong cuộc sống của chúng ta. Cuộc sống có thể trở nên đầy ý nghĩa hơn khi chúng ta sống chậm lại, suy nghĩ khác đi, và yêu thương nhiều hơn. Hãy trân trọng những khoảnh khắc khi ở bên nhau và biết tạo ra ý nghĩa từ những hành động nhỏ nhặt trong cuộc sống. |