1. Cuối năm 2008, tờ Telegraph của Anh khẳng định chủ tịch Ramon Calderon của Real lúc đó đang tiến sát đến Sergio Aguero và sẽ đưa anh về Bernabeu trong mùa Hè tiếp theo. Tháng 3 năm 2009, Gonzalo Higuain tuyên bố: “Aguero sẽ là một sự bổ sung tuyệt vời cho Real”.
Nhưng rồi mùa Hè năm 2009, Florentino Perez đắc cử chủ tịch Real Madrid lần thứ 2, và bắt đầu xây Galaticos phiên bản 2.0 bằng Kaka và Ronaldo. Tiền đạo ông chọn là Karim Benzema chứ không phải Aguero.
Tới tháng 3 năm 2010, tờ Marca lại tuyên bố như đinh đóng cột: Real Madrid sẽ trả gọn 60 triệu euro phí giải phóng hợp đồng của Aguero để có anh vào tháng 6. Đến tháng 6, chẳng những không có Aguero, mà Perez thậm chí không đưa thêm một tiền đạo nào về sân Bernabeu.
Hôm qua, lại rộ lên những tin đồn về việc Real Madrid đang có ý định mua Sergio Aguero. Và lại một lần nữa mọi chuyện có vẻ như rất sáng sủa. Bây giờ, điều khoản giải phóng hợp đồng của Aguero chỉ là 45 triệu euro, còn Real Madrid đã và sẽ rất cần thêm một tiền đạo đẳng cấp.
Nhưng sau một lịch sử đằng đẵng những vụ quan tâm, gạ gẫm rồi… không mua như thế, người ta hoàn toàn có lý do để nghi ngờ bất cứ thông tin “Real Madrid đang mua tiền đạo” nào.
2. Nhắc lại chuyện của Sergio Aguero để nhận ra rằng chính sách đầu tư của Real Madrid có vấn đề. Mỗi lần cái tin “Real sắp mua Aguero” được tung ra là một lần hàng tiền đạo của họ có lý do để được tăng cường. Và mỗi lần cái tin ấy “việt vị” cũng là một lần Perez lờ hàng tiền đạo của Real đi.
Kể từ khi Perez quay trở lại cương vị, Real Madrid đã chi tổng cộng 346 triệu euro cho chuyển nhượng. Trong đó, có tới 279 triệu euro được dùng để tăng cường tuyến giữa, 27 triệu euro để củng cố hàng thủ và 40 triệu euro bổ sung cho tuyến tiền đạo. Tính theo giá trị chuyển nhượng là thế, nếu so sánh về số lượng thì sự chênh lệch còn khủng khiếp nữa, bởi 40 triệu euro ấy chỉ để đem về Benzema và Negredo.
Chẳng phải ngẫu nhiên mà chủ tịch Enrique Cerezo của Atletico phải bắt Perez hứa là sẽ không theo đuổi Aguero nữa. Nếu ông thực sự muốn theo đuổi, thì giá cả và nguyện vọng của Aguero không phải là vấn đề, và Cerezo cũng chẳng có cách nào mà giữ.
Sẽ có người vặn vẹo rằng Ronaldo hoàn toàn có thể tính là một tiền đạo, và như thế thì sẽ chẳng có sự chênh lệch nào hết. Nhưng có “lệch” hay không thì phải xem cách Real Madrid bị Almeria cầm hòa, nghe những lời than vãn không ngớt của Jose Mourinho về việc họ bỏ lỡ quá nhiều cơ hội trong mùa này thì mới biết.
3. Florentino Perez đã một lần được lên phim. Đó là khi ông xuất hiện vài giây trong bộ phim Goal! với vai diễn… chủ tịch Real Madrid. Thời điểm đó, Ramon Calderon mới là chủ tịch Real, nhưng các nhà sản xuất muốn có sự xuất hiện của Perez để tạo không khí chân thật.
Chủ tịch Perez trong phim đi mua tiền đạo. Ông tiếp xúc với Santiago Munez, một tiền đạo tưởng tượng của Newcastle và cũng là nhân vật chính của phim ở Tokyo để thuyết phục anh gia nhập Real Madrid. Sau này, Munez trở thành người hùng của Real Madrid ở trận chung kết Champions League với Arsenal.
Đúng là... đẹp như phim. Trong phim, tiền đạo là viên kim cương trên vương miện của hoàng đế, là nhân vật chính quyết định trận đấu, là thứ các ông chủ tịch muốn mua bằng được. Ngoài đời, Perez không mua tiền đạo.
Phim ảnh và báo chí phương Tây khá giống nhau ở một điểm: có óc tưởng tượng phong phú. Và đó hình như là thứ Florentino Perez thiếu nhất trong quá trình xây dựng Real. |